27/11/2020 08:26 GMT+7

Dành cả trăm năm để tưởng nhớ Maradona

HUY ĐĂNG
HUY ĐĂNG

TTO - Argentina dành 3 ngày quốc tang để tưởng nhớ Maradona - một vinh dự xưa nay hiếm với những nhân vật thể thao. Nhưng với cả làng bóng đá thế giới, người ta sẽ dành cả trăm năm nữa để tưởng nhớ ông.

Dành cả trăm năm để tưởng nhớ Maradona - Ảnh 1.

Người dân Argentina tưởng nhớ Maradona tại thủ đô Buenos Aires hôm 26-11 - Ảnh: Reuters

Hãy khoan nói về hai hậu bối Messi và Ronaldo. Lịch sử làng túc cầu thế giới có 5 tượng đài vượt trội hơn hẳn những ngôi sao khác. Đó là Pele, Beckenbauer, Cruyff, Platini và Maradona. "Ngũ đại tông sư" của làng bóng đá mỗi người đều mang một phong cách riêng.

Với Pele là sự nổi bật về những con số, Cruyff khai sáng nên một triết lý rõ ràng, Beckenbauer cùng Platini đại diện cho tầng lớp "thượng đẳng" của người phương Tây: tài ba và lọc lõi.

Còn Maradona? Khi không có trái bóng trong chân, Maradona chẳng thể sánh với bất kỳ ai trong số họ, hay bất kỳ một cầu thủ chuyên nghiệp nào khác. Nhưng khi được thả vào đúng ngôi nhà của mình, Maradona là người mang đến những cảm xúc thuần phác nhất, đơn giản nhất, và cuồng nhiệt nhất.

Có hai câu hỏi kinh điển trong làng bóng đá xưa nay. Thứ nhất: Pele và Maradona ai giỏi hơn? Thứ hai: Maradona và Messi ai giỏi hơn?

Đừng mất công đòi hỏi một câu trả lời rõ ràng, hãy nhìn theo khía cạnh mọi sự chú ý đều đổ dồn vào Maradona. Không mấy ai đặt vấn đề so sánh giữa Cruyff và Platini, giữa Pele và Zico, còn Messi - Ronaldo được so sánh nhiều vì họ cùng thời.

Nhưng Maradona khác hẳn, hết được so sánh với tiền bối lại đến hậu bối. Dường như đó đã là sự thừa nhận cho tài năng độc nhất vô nhị của "cậu bé vàng".

Dành cả trăm năm để tưởng nhớ Maradona - Ảnh 2.

Nhiều người tin rằng nếu Argentina vô địch World Cup 2014, Messi sẽ thực sự vượt qua Maradona về sự vĩ đại cũng như độ yêu mến từ người dân Argentina. Nhưng đó chỉ là sự võ đoán.

Thực chất nếu nhận định về sự nghiệp thực thụ, Messi đã vượt qua Maradona từ lâu kể cả khi không vô địch World Cup. Yếu tố khiến Maradona vĩnh viễn là một huyền thoại bất tử nằm ở cá tính của ông, một cá tính đầy hấp dẫn để tạo nên những khoảnh khắc để đời.

Cá tính đó gồm sự bộc trực, bốc đồng và vô kỷ luật không cho phép Maradona kéo dài chuỗi ngày thành công của mình, ngay cả trên tư cách cầu thủ. Và sau khi giải nghệ, ông cũng không thể trở thành một HLV giỏi, một quan chức bóng đá hay đơn giản là một đại sứ. Nói vậy bởi chẳng đại sứ nào suốt ngày bị liên đới với nghiện ngập, rượu chè và gái gú như Maradona.

Maradona tương tự như một Michael Jackson của thế giới bóng đá. Với cuộc đời được chia làm hai nửa. Một nằm ở trên sàn diễn chính của mình - rực rỡ và huy hoàng. Một là cuộc sống bên ngoài sân cỏ, gần như chỉ có bóng tối. Hai mảng sáng tối cuộc đời được phân tách rõ ràng, và dường như lại càng khiến sự nghiệp của Maradona hấp dẫn hơn.

Đó là cuộc đời của một nghệ sĩ thực sự, khi tài năng luôn phải đối lập với vẻ chỉn chu. Càng phông bạt, càng bất cần thì càng mang đến nhiều xúc cảm. Người ta yêu Cruyff vì nhiều lý do, bao gồm đôi chân tài hoa, bộ óc khôn ngoan và cả tư cách đáng kính. Nhiều huyền thoại khác cũng thế.

Nhưng để yêu Maradona, chỉ cần một lý do duy nhất, đó là khi trái bóng nằm trong chân.

Vì sao Argentina tổ chức quốc tang?

Gần như ngay lập tức sau khi có thông tin Maradona qua đời, Tổng thống Argentina Alberto Fernandez đã ban bố 3 ngày quốc tang dành cho huyền thoại này. Việc một VĐV được tổ chức quốc tang có thể xem là chuyện hiếm trên thế giới.

Nguyên nhân có thể đến từ sự ảnh hưởng quá lớn của Maradona đến cộng đồng ở Argentina. Với xuất thân nghèo khó rồi vươn lên đỉnh cao và giành chức vô địch World Cup 1986, ông chính là một hình tượng của nhiều người dân ở đất nước Nam Mỹ này.

Nhưng sâu xa hơn, mọi thứ còn mang một chút ý nghĩa chính trị. Nó đến từ chiến thắng của Argentina trước Anh ở tứ kết World Cup 1986, nơi Maradona đã ghi bàn thắng gây tranh cãi có tên "bàn tay của Chúa".

Chiến thắng đó như một sự "trả thù" trên bàn cờ chính trị, phóng viên Alejandro Wall của Argentina lý giải với tờ New York Times như vậy. Theo đó vào năm 1982, Argentina để thua trước Anh trong cuộc chiến tranh giành đảo Falkland. Đó là một "sự sỉ nhục", theo lời Wall.

Sử gia người Brazil Livia Goncalves Mahalhaes đi vào chi tiết hơn khi nói: "Tôi nhớ một bài viết đã nói rằng bàn thắng bằng tay đó không hề phạm luật, bởi Chúa trời đang mang lại công lý sau thất bại của cuộc chiến năm 1982".

ĐỨC KHUÊ

Điều hối tiếc nhất của Maradona: Điều hối tiếc nhất của Maradona: 'Tôi luôn muốn ở cạnh mẹ thêm một ngày'

TTO - Trong cuộc phỏng vấn gần nhất trước khi lìa đời, huyền thoại Diego Maradona đã bày tỏ sự hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời ông là "không có nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh cha mẹ mình".

HUY ĐĂNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Chủ đề: Maradona Argentina